Ở Hà Nội bánh cuốn Thanh Trì cũng nổi tiếng và khá ngon, tuy nhiên cách làm lại không bằng ở Hải Phòng. Có một điểm chung giữa Thanh Trì và Hải Phòng đó là bánh cuốn phải là bánh cuốn chay.
Bột bánh cuốn được pha sẵn trong nồi. Khi làm bánh, người ta sử dụng một cái nồi nước sôi được bọc bằng vải mỏng ở miệng nồi. Bánh được cho lên đó, dùng cái muôi to dàn mỏng bột và đậy vung lại hấp chín. Lấy bánh xuống, cho lên một cái rá úp ngược để cắt bánh cho đỡ dính và nát bánh. Đĩa bánh to ú hụ, rắc thêm chút hành khô và ruốc, nhìn thôi đã thấy thích mắt.
Cũng giống như bún chả, khâu pha chế nước chấm là bí quyết mỗi nhà và là việc quyết định đến sự ngon hay dở của món bánh cuốn. Bát nước chấm pha vừa miệng, thoang thoảng vị thơm hăng của tinh dầu cà cuống và cay cay của hạt tiêu. Thêm miếng chả quế thái xeo xéo và viên chả xá xíu (cái này cũng đặc biệt, chỉ Hải Phòng mới có), ăn bùi bùi thơm thơm đúng kiểu Quảng Đông.
Bánh cuốn cũng giống như các món quà quê giản dị khác, có tể ăn vào buổi sáng, trưa, chiều tối, thậm chí cả đêm khuya… Ngồi ăn đĩa bánh cuốn cùng một vài người bạn, nhâm nhi ly trà nóng và nhìn cảnh thanh niên Hải Phòng đi xe máy đuổi chém nhau, mấy chục thằng thanh niên cầm mã tấu và kiếm rê theo mép đường… chợt cảm thấy mọi thứ vẫn không có nhiều thay đổi… Thầm mỉm cười và nghĩ về thời thanh niên mới lớn, khi tập tọe hút thuốc và mang dao theo người, hát nghêu ngao mấy bài nhạc vàng ở quán cà phê- karaoke hồi chỉ có 8.000 VND/ tiếng. Có những kỉ niệm tuy không mang tí văn hóa hay đạo đức nào nhưng mình vẫn không quên và vẫn muốn lưu giữ, như chút tàn tro của một thời vụng dại…
Và cùng với kỉ niệm thơ ấu, đĩa bánh cuốn cũng chợt ngon hơn và có một phong vị rất riêng… miếng bánh cuốn mịn màng như lần đầu tiên ta chạm vào làn da thiếu nữ…mịn màng, trơn mướt và man mát…
ôi thế à
Trả lờiXóahạt methi mua ở đâu
mua hạt methi
hat methi